Có ai đó đã nói rằng nỗi đau còn ở lại mãi, còn niềm vui cứ thế trôi đi. Có lẽ, những điều in dấu khiến người ta phải nhớ vẫn là những thứ chẳng đem lại cảm giác dễ dàng, thảnh thơi.
Offroad khiến người ta nhớ và dai dẳng cảm giác cũng chính bởi lí do đó.
Nguy hiểm. Vất vả. Gian nan. Nhiều cảm xúc. Nhiều trải nghiệm. Đó là những điều ta trải qua khi chinh phục những con đường offroad.
Google search cụm từ offroad thấy khá nhiều khái niệm. “Offroad là đi vào những khu vực không có đường lớn, thường chỉ có đường mòn dành cho người đi bộ với địa hình gập ghềnh, hiểm hóc. Một bên là đường mòn ven núi, vừa đủ bánh xe máy, phía bên dưới là vực thẳm, sông sâu hoặc những con đường đá sỏi chông chênh.” Có thể nói, những kẻ dám offroad phải mang trong mình cái thứ gan lì thích mạo hiểm. Bởi lẽ địa hình không chỉ khó đi mà còn rất nguy hiểm, nhiều bất trắc có thể xảy ra. Nói một cách cường điệu hóa thì xế phải cứng và ôm phải lì. Để vượt qua những con đường khó nhằn như vậy, cần có sức khỏe, sự dẻo dai, bình tĩnh, pha chút mạo hiểm và may mắn.
Những kẻ lỡ chân lỡ tay lái xe vào địa phận của offroad thì cũng khó có cơ hội “được đầu hàng”. Offroad là một đi không trở lại. Đi được nửa đường, thấy phía trước cả chục km đá tảng đá hộc, hay bùn lầy đất nhão, hay dốc dựng đứng chẳng thấy đỉnh thì chỉ muốn quay đầu xe lại, chọn hướng đi khác. Nhưng mọi sự chẳng dễ dàng như vậy. Đi tiếp cũng chẳng phải dễ. Hoặc có muốn quay lại thì cũng không còn con đường nào khác để đi. Vẫn phải tiếp tục vượt đường mà tìm lối ra. Cho dù bàn tay đã mỏi, chân đã khựng lại, cả người lẫn xe đều chán lay chán lắt với thứ đường chó ăn đá gà ăn sỏi này thì vẫn phải chiến đấu tiếp. Offroad dạy bạn cách nỗ lực và bình tĩnh, kiên trì vượt qua khó khăn. Đừng quay đầu lại, đừng giơ tay đầu hàng nếu bạn còn có thể đi tiếp!
Đi trên những con đường offroad, không cần nhanh, không cần tốc độ mà cần kĩ thuật và nhẫn nại để xử lí tình huống. Kiểu địa hình nào cũng sẽ có cách để vượt qua, hãy tin tưởng và lạc quan thế. Cho dù cả xế cả ôm có phải lầm lũi đẩy xe đi qua đống sình lún cao đến đầu gối, cho dù có phải buộc dây kéo xe hay vác xe để đi qua được con đường đau khổ ấy, thì cũng đừng nản chí và lùi bước. Vì đi qua được những con đường ấy, niềm vui đọng lại còn nhiều hơn thế. Món quà bé nhỏ là cái thở phào nhẹ nhõm vì vượt qua khó khăn để tìm được đường trở về, là những câu chuyện để kể cho người pr nhà bằng nhiệt huyết bừng bừng của những kẻ đã phải xắn gấu áo, gấu quần, lầm lũi trong mưa gió bùn đất để đưa xe và người vượt đường vượt núi len sông. Đâu phải dễ dàng gì?
Bởi vì nỗi đau và gian khổ đọng lại lâu hơn, nên nếu chưa từng một lần offroad thì hãy thử để rồi mê. Hãy đi để rồi thấy bản thân đủ dũng cảm, sự dẻo dai và bình tĩnh vượt qua những tình huống tưởng như nguy hiểm nhất.
Người viết: Mimorin